Ring ring

Wap Tải Game Mobile Miễn Phí
Bây giờ: 02:29:34 - Hôm nay: 02/10/2024
home Home » Đọc Truyện » Truyện kiếm hiệp

Tầm Tần Ký - Huỳnh Dị - Chương 1 - 30 - Trang 20.2

XUỐNG CUỐI TRANG



Hạng Thiếu Long cười, "Trẻ con thì đứa nào chẳng nghịch ngợm?"

Ni phu nhân sa sầm mặt, buồn rầu nói, "Nó chơi không giống như đứa trẻ bình thường mà là bọn thiếu nữ trong cung Hạng Thiếu Long nói, "Nó đã bao nhiêu tuổi rồi?"

Ni phu nhân ái ngại trả lời, "Cuối năm thì đã đủ mười bốn tuổi."

Thấy Hạng Thiếu Long há hốc mồm, nàng nói tiếp, "Thiếp đã tìm rất nhiều học giả trứ danh đến dạy nó, nhưng ai cũng đành chịu thua. Vừa chớp mắt đã không thấy nó đâu, nó chỉ có hơi sợ thiếp mà thôi, bọn nô tỳ bên cạnh đều sợ nó, nó... ôi! Thiếp không biết nói thế nào đây. ô, trà nguội rồi!"

Hạng Thiếu Long định bưng ly trà uống bỗng có tiếng nữ tử thét lên từ nhà sau. Ni phu nhân sa sầm mặt đứng dậy vội vàng bước ra phía sau, Hạng Thiếu Long sợ nàng nguy hiểm cũng vội đuổi theo sau.

Vừa bước vào phòng đã thấy một đứa trẻ cao lớn, đang ép một nữ tỳ vào vách, còn thân trên tên nữ tỳ ấy trống trơn, bộ ngực lộ ra, ba nữ tỳ đứng bên cạnh chẳng ai dám cản trở.

Ni phu nhân giận lắm, quát lớn, "Súc sinh! Dừng tay lại cho ta!"

Tên tiểu tử ấy giật mình, buông tên nữ tỳ ra, nói, "Mẹ không phải đi tìm đại vương rồi sao? Là thiếu quân nói đó!"

Nói xong ngạo nghễ nhìn Hạng Thiếu Long. Tên nữ tỳ ấy khóc tấm tức rồi bỏ đi. Ni phu nhân giận đến không nói ra lời. Hạng Thiếu Long làm lạ vì sao nàng có thể không khóc.

Tiểu công tử liếc nhìn Hạng Thiếu Long, nói, "Ngươi chắc là Hạng Thiếu Long đây, gặp bổn công tử sao không quỳ xuống?

Ni phu nhân quát, "To gan! Từ nay Hạng tiên sinh là sư phụ của ngươi, kẻ quỳ xuống là ngươi mới phải."

"Lời mẹ sai, lễ quân thần trên dưới sao có thể bỏ được. Sau khi y khấu đầu, con có chịu để y dạy, còn phải xem y có bản lĩnh gì?" tiểu công tử cười lớn nói.

Ni phu nhân giận lắm, định mắng một trận, Hạng Thiếu Long mỉm cười nói, "Phu nhân đừng giận, mọi người tránh qua một bên, để ta nói với tiểu công tử mấy lời."

Tiểu công tử thấy Hạng Thiếu Long toàn thân mặc giáp, uy võ bất phàm, sự thực cũng có phần kiêng nể, nhưng vẫn cười nhạt nói, "Ai có hứng thú với ngươi!" nói rồi định chuồn ra cửa sau.

Ni phu nhân gọi mà y vẫn không nghe.

Khi bước đến cửa, tiểu công tử bỗng nghe tiếng gió thổi thấy lành lạnh bên tai, một thanh trủy thủ lướt qua má cắm vào khung cửa.

Tiểu công tử hai chân mềm nhũn, đứng lại.

Ni phu nhân và bọn nô tỳ đều thất sắc, nghĩ bụng nếu cây trủy thủ đi chệch nửa phân thì hậu quả sẽ ra sao?

Tiểu công tử mặt tái mét quay người lại, chỉ vào Hạng Thiếu Long run giọng nói, "Mẹ, y muốn giết con, mau kêu người giết."

Hạng Thiếu Long lạnh lùng nhìn y nói, "Ngươi có bản lĩnh gì, lập tức câm mồm cho ta. Sáng sớm mai ta đến, nếu không thấy ngươi ngoan ngoãn chờ ta trong thư phòng, dù ngươi chạy đến chân trời góc biển thì ta cũng sẽ lôi ngươi ra. Cút đi!"

Tiểu công tử giận đến mặt trắng bệch, chỉ vào gã nói, "Ðược! Các ngươi chờ đó!" rồi quay đầu chuồn mất.

Hạng Thiếu Long quay sang cáo từ với Ni phu nhân. Ni phu nhân cúi đầu nói, "Ly trà này người vẫn chưa uống kia mà!"

Hạng Thiếu Long nghĩ bụng, "Mỹ nhân ơi, nàng đã động lòng với ta rồi chăng?" mỉm cười, bước tới bậc cửa rút thanh trủy thủ ra. Trong lòng nghĩ ra một chủ ý, nói đến xạ tiễn có lẽ rất nhiều người giỏi hơn gã, nhưng ném phi đao thì sao? Chắc không ai hơn được y. Nhưng mang phi đao trong người bất tiện, nên nếu thay bằng loại kim châm năm thốn của bộ đội đặc chủng, có thể mang hàng trăm cây trên người cũng chẳng sao, mà tầm sát thương lại cũng rất đáng sợ Nghĩ tới đó liền quyết định sai người của Quách Tùng lập tức chế tạo.

Quay người lại, Ni phu nhân cũng vừa đến sau gã, hai người chỉ cách nhau gang tay, bốn mắt nhìn nhau, Ni phu nhân la hoảng, lùi về sau ba bước, hơi lúng túng.

Ðiều làm người đàn ông xúc động nhất trên đời là khi lấy được lòng của mỹ nữ. Hạng Thiếu Long cũng không ngoại“Mời tiên sinh!" Ni phu nhân nói.

Hạng Thiếu Long cùng nàng quay về khách sảnh, uống ly trà nóng do nàng tự tay rót sau đó cáo từ.

Ni phu nhân lòng nảy sinh kính trọng. Trong số đàn ông mà nàng tiếp xúc trước kia, ngoài Triệu vương là người cùng huyết thống, ai vừa gặp nàng cũng đều muốn chinh phục, một mặt vì họ muốn thân xác của nàng, mặt khác là muốn khoe khoang với kẻ khác vì đã chinh phục được một tiết phụ như nàng. Nàng rất ghét hạng người ấy, chỉ có Hạng Thiếu Long là ngoại lệ.

Lúc nãy tư thế gã ném phi đao khiến nàng phải động lòng.

Ni phu nhân không tìm ra cớ để giữ gã nữa, ân cần đưa gã ra cửa, thỏ thẻ nói, "Tiên sinh sáng mai nhớ đến đây, tiểu Bàn con trai của thiếp xin giao cho người."

Hạng Thiếu Long suýt tí nữa đã hỏi thế còn nàng thì sao? Nhưng đương nhiên không dám vô lễ, mỉm cười nói, "Cách dạy con của ta sẽ không giống như phu nhân tưởng tượng, mong phu nhân chấp nhận, nếu không thì lúc nào cũng có thể sa thải ta."

Ni phu nhân vui mừng nói, "Chỉ cần là phương pháp của tiên sinh, thiếp sẽ chấp nhận. ôi, thiếp thật sơ ý, quên hỏi tiên sinh về chuyện thù lao."

Hạng Thiếu Long cười lớn, bước ra cửa, tiếng còn vọng lại, "Ta làm việc này vì tình yêu của từ mẫu đối với đứa con, đó chính là thù lao."



» Trang 20.2: << 1 [2]

LÊN ĐẦU TRANG

Xem thêm: Truyện kiếm hiệp
<< 1 ... 18 19 20 21 22 ... 30 >>
Trang 1-30:
Hỗ Trợ:
+ Email: Quyenkk.hotro@gmail.com
Online: quyenkk
TextLink: Tải game miễn phí | Tải game android