XtGem Forum catalog

Wap Tải Game Mobile Miễn Phí
Bây giờ: 05:40:46 - Hôm nay: 02/10/2024
home Home » Đọc Truyện » Truyện kiếm hiệp

Thất Tuyệt Ma Kiếm - Ngọa Long Sinh - chương 1- 30 - Trang 14.2

XUỐNG CUỐI TRANG


- Con người trẻ tuổi thường hay có tính ngông cuồng, cần phải giáo huấn mới được.
Thiếu niên áo trắng cũng vung trường kiếm lên nói:
- Tiền bối hãy cẩn thận!
Gã rung tay một cái, hai bông kiếm hoa vọt ra nhằm đâm vào hai chỗ huyệt đạo mụ già tóc bạc. Gã ra chiêu vừa thần tốc vừa lợi hại, khiến mọi người trong sảnh đường đều không khỏi kinh hãi.  Mụ già tóc bạc vẩn thản nhiên như không. Mụ vung trượng gạt, sắt thép chạm nhau bật lên những tiếng choang choảng. Hai chiêu kiếm của thiếu niên áo trắng đâm tới đều bị hất ra.
Thiếu niên áo trắng thu kiếm về cười lạt nói:
- Trượng pháp tuyệt hảo!
Mụ già tóc bạc trước khi chưa tiếp xúc với kiếm pháp của thiếu niên áo trắng mụ tỏ vẻ rất ung dung, nhưng từ lúc gạt hai chiêu kiếm của gã, nét mặt trở nên nghiêm trọng. Mụ khoan thai cất tiếng khen ngợi:
- Thất Tuyệt Ma Kiếm quả nhiên danh bất hư truyền!
Thiếu niên áo trắng từ ngày ra đời đến nay chưa gặp phải một địch thủ nào ghê gớm như mụ già tóc bạc này. Gã ngấm ngầm kinh hãi trong lòng tự hỏi:
- Không hiểu mụ già là ai? Lai lịch cùng thân thế mụ ra sao mà võ công mụ ghê gớm như vậy?
Bản tính gã cuồng ngạo, tuy biết rõ mình gặp phải cường địch không vừa nhưng vẫn lớn tiếng quát:
- Lão tiền bối ra tay đi! Tại hạ đã tranh tiên hai chiêu rồi!
Mụ già tóc bạc vẻ mặt lạnh lùng và nghiêm nghị hơn trước, dõng dạc hỏi:
- Ngươi có biết ta là ai không?
Thiếu niên áo trắng lắc đầu đáp:
- Tại hạ không biết.
Gã ngừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Tại hạ không cần biết tiền bối là ai. Nếu tiền bối cố tình ngăn trở tại hạ trong việc trả thù cho song thân thì tại hạ cũng coi là kẻ địch. Tiền bối sống thì tại hạ phải chết.
Mụ già tóc bạc cười lạt nói:
- Giọng lưỡi ngươi có vẻ ngông cuồng lắm!
Thiếu niên áo trắng lạnh lùng đáp:
- Hai bên chỉ trông vào võ công để quyết sống chết thì chẳng có chi là ngông cuồng với chẳng ngông cuồng.
Mụ già tóc bạc tức giận nói:
- Sư phụ ngươi là người tàn phế tuy y có tánh ngông cuồng song đối với lão thân vẩn phải thủ lễ.
Câu này quả nhiên phát sinh hiệu lực. Thiếu niên áo trắng ngông cuồng lãnh đạm như thế mà không khỏi ngẩn người ra.
Gã dịu giọng hỏi:
- Lão tiền bối có quen biết gia sư ư?
Mụ già tóc bạc đáp:
- Phải rồi! Sư phụ ngươi gặp lão thân nói năng còn có vẻ lịch sự hơn ngươi nhiều.
Thiếu niên áo trắng trầm ngâm một lúc rồi hỏi:
- Cách xưng hô lão tiền bối thế nào? Có khi tại hạ đã được nghe gia sư đề cập đến.
Mụ già tóc bạc cười lạt đáp:
- Thiết Quải Bà Bà chính thị lão thân!
Thiếu niên áo trắng không biết đến tên Thiết Quải Bà Bà. Gã trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Dường như tại hạ đã được nghe gia sư nói tới.
Những người khác trong sảnh đường vừa nghe đến tên Thiết Quải Bà Bà đã chấn động tâm thần. Họ không ngờ một nhân vật lừng lẫy giang hồ cũng đến Thiết Hoa Bảo.
Thiết Quải Bà Bà lạnh lùng hỏi:
- Ngươi không tin lời lão thân chăng?
Thiếu niên áo trắng đáp:
- Vãn bối tin rồi. Có điều lão tiền bối đã là bạn hữu với gia sư tưởng nên hiểu chỗ khổ tâm cho vãn bối mới phải. Toàn gia vãn bối mấy chục người bị thác oan. Vãn bối may được gia sư thu nạp truyền dạy võ công. Hiện giờ đứng trước kẻ thù, vãn bối giận mình không vung kiếm băm vằm hắn ra làm muôn đoạn được ngay. Lão tiền bối lại còn ngăn trở...
Thiết Quải Bà Bà ngắt lời:
- Lão thân chỉ yêu cầu ngươi nán lại vài ngày rồi sẽ báo thù. Lời yêu cầu này có chi quá đáng?
Thiếu niên áo trắng chau mày hỏi:
- Vãn bối có điều chưa rỏ vì lẽ gì lão tiền bối lại yêu cầu vãn bối để chậm lại ba ngày rồi sẽ báo thù?
Thiết Quải Bà Bà đáp:
- Lão thân không muốn nói rõ nguyên nhân, nhưng có thể hứa với ngươi sau đây ba ngày sẽ đem bọn chúng giao lại cho ngươi đầy đủ.
Thiếu niên áo trắng ngưng thần ngẫm nghĩ một lúc rồi hỏi lại:
- Trường hợp mà vãn bối không ưng thuận lời yêu cầu của lão tiền bối thì sẽ đưa tới hậu quả như thế nào?
Thiết Quải Bà Bà tiện tay vung cây thiết trượng lên đáp:
- Lão thân đối với ngươi như thế là quá lịch sự rồi! Ngươi ưng thuận là hay hơn hết, bằng không muốn ưng thuận thì cũng phải ưng thuận.
Thiếu niên áo trắng lững lờ hỏi:
- Ngoài hôm nay ra chúng ta chưa gặp nhau bao giờ phải không?
Thiết Quải Bà Bà hỏi lại:
- Ngươi hỏi vậy là nghĩa làm sao?
Thiếu niên áo trắng đáp:
- Tiền bối là chỗ cố giao của gia sư, nhưng tại hạ chưa thể tin được.
Thiết Quải Bà Bà nổi giận nói:
- Lão thân có nể là nể mặt lão tàn phế kia mà không muốn so bì với ngươi. Chẳng lẻ lão thân lại sợ ngươi chăng?
Thiếu niên áo trắng đáp:
- Bất luận tiền bối có quen biết gia sư hay không, nhưng tiền bối ngăn trở việc báo thù của tại hạ tức là cố ý chống đối tại hạ rồi.
Thiết Quải Bà Bà hỏi:
- Vậy thì ngươi làm gì?
Thiếu niên áo trắng tay cầm kiềm quyết đứng thủ thế đáp:
- Vì lão tiền bối niên cao trọng vọng, vãn bối xin nhường tiền bối ra chiêu trước.
Thiết Quải Bà Bà quát lên:
- Cha chả! Thiệt là một tên tiểu bối hỗn xược! Lão thân mà không cho ngươi một bài học thì người chẳng biết trời cao đất dầy là gì!
Mụ vung cây quái trượng lên nhằm đập xuống đầu đối phương. Thiếu niên áo trắng vội đưa kiếm lên gạt, đồng thời phản kích một chiêu, người gã tránh sang một bên. Bổng thấy hàn quang lấp loáng. Thanh trường kiếm trong tay thiếu niên áo trắng phóng ra sau mà tới trước, nhằm chém vào cánh tay phải Thiết Quải Bà Bà.
Hai bên ra chiêu công kích đều thần tốc phi thường. Những tay cao thủ võ lâm cũng ít người nhỉnh rỏ kiếm đâm tới hay trượng tranh tiên.
Thiếu niên áo trắng bụng bảo dạ:
- Mụ Thiết Quải Bà Bà này quả là một tay kình địch. Ta phải cẩn thận lắm mới được.
Gã đề khí lùi lại ba thước rất mau lẹ. Thiết Quải Bà Bà buông tiếng cười lạt, mượn đà xông tới. Mụ thuận thế huy động cây thiết trượng ra chiêu "Thần Long Thám Trảo" đánh tới.
Dường như mụ hiểu thế kiếm của thiếu niên áo trắng cực kỳ lợi hại nên đã phát huy uy lực đến tột độ. Cây thiết trượng đánh ra xa mà vẫn mãnh liệt phi thường, khiến thiếu niên áo trắng không có cách nào để phản kích được.
Quần hào trong sảnh đường dường như bị uy thế của cây thiết trượng hấp dẫn, ai nấy đều chú ý theo dõi cuộc chiến đấu.
Thiếu niên áo trắng tay nắm chặt thanh trường kiếm, trong người gã lại mang một thứ kiếm pháp độc địa nhất võ lâm mà không sao phản kích được.
Nguyên cây thiết trượng trong tay Thiết Quải Bà Bà dài đến 9 thước 8 tấc, còn thanh trường kiếm của thiếu niên áo trắng tuy gọi là trường kiếm nhưng thật ra chỉ có 2 thước 8 tấc.
Cây thiết trượng của Thiết Quải Bà Bà phóng ra phía ngoài 8 thước, con người mụ tựa hồ có một bức tường đồng ngăn chận. Trượng múa theo thế liên hoàn rít lên veo véo từng hồi.
Thế kiếm của thiếu niên áo trắng tuy khốc liệt nhưng thủy chung vẫn chới với bên ngoài không tài nào xuyên qua được bức tường vô hình của bóng trượng dày đặc.
Trừ phi thiếu niên áo trắng huy động trường kiếm một cách cực kỳ thần tốc để gạt được mấy chiêu trượng của Thiết Quải Bà Bà sang một bên mới có thể xông vào gần để cùng bà động thủ.
Ngoài ra không còn cách nào khác. Nhưng Thiết Quải Bà Bà thi triển trượng pháp cực kỳ trầm trọng mà thần lực mụ lại vô cùng mãnh liệt, nên thiếu niên áo trắng đã mấy lần toan mạo hiểm xông vào đều bị trượng thế rít lên như gió bão ngăn chặn lại.



» Trang 14.2: << 1 [2]

LÊN ĐẦU TRANG

Xem thêm: Truyện kiếm hiệp
<< 1 ... 12 13 14 15 16 ... 29 >>
Trang 1-29:
Hỗ Trợ:
+ Email: Quyenkk.hotro@gmail.com
Online: quyenkk
TextLink: Tải game miễn phí | Tải game android