pacman, rainbows, and roller s

Wap Tải Game Mobile Miễn Phí
Bây giờ: 13:44:07 - Hôm nay: 30/11/2024
home Home » Đọc Truyện » Truyện teen
XUỐNG CUỐI TRANG
chút nào cả. Tình cảm của tôi dành cho cậu k phải mới có, chắc cậu cũng rõ, tôi đã nói điều này từ 1 năm trước rồi. Tôi cũng chia tay với nhỏ kia, tuyệt k bận tâm tới bất kì cô gái nào cả. Như cậu nói, họ đẹp và tôi là 1 thằng ưa sắc đẹp, nhưng sau qua bao lâu, bao tháng và 1 năm tôi vẫn k thể thay đổi tình cảm trong lòng mình được_ Mạnh nhìn thẳng nó mà nói, bàn tay hắn nâng cằm nó lên, hướng ánh mắt nó nhìn về phía hắn để nó có thể đọc được 1 nỗi buồn, 1 nỗi đau trong đó……
_Cậu……_ Đôi mắt nó bị ánh mắt nâu thâm trầm đầy sâu lắng kia cuốn lấy; ánh mắt mà nó luôn k ưa tại sao h nó lại cảm thấy đâu và tim nó lại cảm thấy khó chịu. Nó k biết nói gì, nó chưa bao h nhìn hắn lấy 1 lần thẳng thắn nên nó….. nó cũng k biết phải làm sao cả, chỉ biết là k thể mở miệng nói được những lời tàn nhẫn.
_Tôi yêu cậu _ Mạnh cầm tay nó, chân thành nói.
_Tôi…. tôi……………._Nó tự dưng k kiềm chế được cảm xúc mà đỏ ửng mặt, lắp bắp k biết nói như thế nào.
Nó thực sự từ trước tới nay vốn coi Mạnh - hắn là 1 tay chơi và sẽ k bao h để ý rằng hắn yêu nó thật lòng hay tự hỏi lòng mình rằng tình cảm đối với hắn là sao mà vì sao lại dung túng hắn? Nó đâu phải chưa thấy những gì hắn làm trước đây và bây h chứ…… nhưng sao ánh mắt đó????? Nó phải tự hỏi rằng thực sự suốt 1 năm quá hắn vẫn luôn yêu nó sao????
Đứng phắt dậy, nó lật đật chạy ra ngoài, bỏ mặc Mạnh cứ ở đấy. Nó thực k biết phải đối mặt với hắn như thế nào cả….
Mạnh nhìn nó chạy đi, cũng k giữ lại mà chỉ khẽ cười….. Tự tôn của 1 thằng con trai, lòng dũng cảm hắn đã mang đánh cuộc cả vào lần này…. lần thứ 3 hắn nói chữ "yêu" với nó. Hắn cười chính hắn vì sao phải khổ sở vì nó, và hắn cười vì ít ra dù k nhận được 1 câu "đồng ý" nhưng nó đã k nói những câu tuyệt tình với hắn………… vậy là đủ!!!
* * *
Ngày hôm sau, Mạnh thong dong bước đi trên khuôn viên trường, tâm trạng khá là tốt, rất thoải mái vừa đi vừa huýt sáo rất chi là yêu đời thì 1 tên con trai chẳng biết từ đâu nhảy vào khoác vai hắn:
_Sao hôm nay mày yêu đời quá vậy? Tao đang buồn chán muốn chết đây nè.
_Có vấn đề gì mà khiến đại gia Tuấn Kiệt đây buồn phiền vậy?_ Mạnh cười nhìn thằng bạn mặt đang buồn tới não nề.
_Haizzz, thì đấy, từ cái hôm bị cô bạn Nhật Linh từ chối 1 cách k thể phũ phàng hơn thì tự dưng chán đời, mất hết cả cảm hứng chơi bời_ Kiệt thở dài ngao ngán.
_ Đừng động vào nhỏ, kết quả sẽ k tốt đâu. Tao đã ngăn mà k nghe, mày hôm đấy là còn bị nhẹ chán đấy_ Mạnh nhíu mày cảnh cáo.
_Tại sao? _ Kiệt khó hiểu nhìn Mạnh.
_Nhỏ k giống như những đứa con gái khác đâu, nhỏ vốn k thích ta. Nhỏ có thể chửi thẳng mặt bất cứ đứa nào chẳng câu nệ nam nữ, xấu hay đẹp khi động vào nhỏ đâu. K phải cái kiểu chửi mất văn hóa đâu mà văn vẻ ý, thâm lắm_ Mạnh nói, thầm nhớ lại chính mình dường như cãi nhau với nó cũng chưa bao h thắng được thì phải……
_Thế sao? Á! Mà đừng bảo tao mày quen biết nhỏ nhé, hay yêu nhỏ rồi sao biết rõ thế? _ Kiệt nhìn Mạnh đầy soi mói.
Mạnh k gật đầu cũng chẳng lắc đầu, chỉ cười cười rồi bước đi, để lại tên bạn với 1 dấu hỏi to đùng. Thực ra đâu cần phải yêu mới biết chứ khi nó với Mạnh học với nhau lâu tới vậy à…………..
_TBC_


CHAP 6:
Ngày hôm sau, Mạnh thản nhiên bỏ mặc mấy thằng bạn của mình mà đi tìm nó. Qua thư viện trường chẳng thấy nó đâu cả, Mạnh chán nản và buồn bực vì k nghĩ rằng sau khi nó biết được tình cảm của mình lại tránh mặt mình như thế này. Thở hắt ra 1 cái, Mạnh đang định bước đi thì bỗng đứng khựng lại khi ánh mắt quét qua 1 góc của thư viện. Nhanh chân chạy vào, rồi tự dưng Mạnh ngoác miệng cười - 1 nụ cười cực ngốc nhưng lại rất vui vẻ, rất hạnh phúc khi nhìn thấy nó đang tựa người vào giá sách, tay ôm 1 quyển truyện mà ngủ ngon lành. Nhẹ nhàng bước lại ngồi cạnh nó, ngắm nhìn nó ngủ……Mạnh cảm thấy h tâm trạng mình rất thoải mái……..
1 lúc sau, nó mơ màng tỉnh dậy thì nghe thấy tiếng nói nhè nhẹ bên tai mình:
_Tỉnh rồi sao?
Nó ngơ ngác quay về phía phát giọng nói rồi giật bắn mình khi nhìn thấy trước mặt mình là Mạnh đang cười với nó…..
_Cậu …...Cậu ……_Nó lắp ba lắp bắp.
_Ngủ ngon k? _ Mạnh vẫn chưng ra nụ cười tỏa sáng của mình làm cho tim nó đập thình thịch.
_Sao…. sao lại ở đây???_ Nó như người bị nói ngọng vậy, mãi mới thốt được hết câu.
_Tui tìm cậu mà, thấy cậu ngủ ngon quá nên k nỡ đánh thức dậy. Ăn táo k? _ Mạnh đặt vào bàn tay nó 1 quả táo đỏ, trông rất ngon.
Nó gật gật đầu rồi cầm quả táo chăm chú ăn, k dám nhìn mặt hắn luôn. Từ lúc bị Mạnh ép nhìn thẳng vào hắn tới bây h, rồi nhận ra hắn k hề đùa bỡn thì nó cứ nhìn hắn là cảm giác tim đập rất mạnh, miệng thì lắp bắp k nói được câu nào nên hồn chứ chẳng nói đến buông ra những lời nói lạnh lùng trước kia…… Thật đúng là đau tim chết ra được…..!!
_Ầy! Ăn ngon nhỉ, cho tui ăn với _ Mạnh xán lại gần nó, cười cực kì gian tà.
Nó nhìn cái mặt cáo của Mạnh đang cười cười kia mà bỗng nhìn thấy đằng sau mọc thêm cái đuôi sói luôn rồi. Nhưng mà nó đâu có hiền lành vậy đâu, nhìn Mạnh nó chớp chớp mắt 2 cái rồi cầm quả táo liếm 1 đường dài rồi cười híp mắt đưa Mạnh:
_Này, ăn được thì cứ tự nhiên.
Đúng là 2 con người này, nhìn thì cứ tưởng rằng là 2 cực của nam châm k thể nào ở gần nhau được, nhưng thực chất ra thì phải gọi là kỳ phùng địch thủ mới chính xác. Mạnh thì gian manh còn nó thì đểu k kém cạnh nào luôn….. Nhưng để phân thắng bại này thì chỉ phải so xem người nào có bộ mặt dày hơn thôi……
Vậy nên nó đang đắc thắng, cười rất tươi thì k ngờ Mạnh thản nhiên cầm quả táo trong tay nó, cắn 1 miếng rõ to. Rồi trước con mắt trố ra vì kinh ngạc của nó, Mạnh ăn sạch sẽ qủa táo luôn k hề ngần ngại chút nào mà còn phán 1 câu xanh rờn:
_Người ta gọi thế này là hôn gián tiếp đấy...
Bỗng dưng mặt nó bừng đỏ như quả gấc chín, vừa ngại vừa tức nó vung tay đánh:
_Đồ bẩn, bị điên sao mà ăn…. bẩn chết được ý…..
_K có, sạch mà…… táo này rất ngon nha_ Mạnh cười khoái chí, mặc cho nó đánh.
Nó thật sự k biết tâm tình mình làm sao nữa, nhưng h nó thật k tài nào tạo được khoảng cách với Mạnh cả. K biết tại nó quá dễ dãi hay là tại cái tên trước mặt nó đây càng ngày càng được nước lấn tới khiến cho nó k tự chủ được chính mình nữa……..
………………….
Những ngày tiếp theo, dường như Mạnh biết nó luôn đóng đô ở thư viện mỗi buổi trưa nên trưa nào cũng tí tởn chạy đến tìm nó nói chuyện hay đơn giản chỉ ngồi ngẩn ra ngắm nó ngủ……Nhưng có 1 điều là dù 2 người đã thân nhau hơn trước rất nhiều rồi nhưng mà có vô tình gặp nhau ở ngoài thư viện thì cả 2 đều coi như chẳng quen biết nhau; nếu có đụng mặt nhau nó cũng chỉ khẽ gật đầu chào hắn 1 cái mà thôi……
Đừng quá lạ khi mà k đi đâu trong trường hắn cũng đều tìm thấy được hình bóng nó vì nó đã nói cho hắn biết về bí mật này. Thực ra thì nó chẳng phải là "người vô hình" gì đâu và cũng chẳng cao siêu gì cả. Lí do để nó bị người ta gọi với cái biệt danh này vì nó k muốn kết bạn và cũng chẳng muốn quen thân với ai hết nên nó tự đẩy mình ra xa mọi người thôi, để họ coi nó như k tồn tại. Còn với hắn 1 năm qua k thấy nó nhưng ngược lại, 1 năm đó ngày nào nó cũng bắt gặp hắn trên dưới 5 lần luôn, vì thực ra nếu hắn đi chỉ cần chú ý quay đầu lại phía sau, để ý 1 chút chắc chắn sẽ thấy nó mà thôi……
Dù có thân vậy, nhưng tình cảm của nó với Mạnh cũng chỉ dừng ở mức bạn bè mà thôi, sẽ k có gì xảy ra nếu như k phải………..
Hôm đấy nó đi về, vừa ra đến cửa cổng thì bị chặn lại bởi 1 toán con gái ăn mặc rất thời thượng. Và nó sẽ chẳng hiểu có chuyện gì, nó đắc tội với ai nếu như k nhìn thấy nhỏ - người yêu cũ của Mạnh mà lần trước ở quán bar nó đã gặp.
_Có chuyện gì vậy ?_Nó hỏi.
_Nghe nói bạn đây là bồ mới của Mạnh hả? _ Giọng nói của nhỏ ngọt sớt nhưng nó có thể nghe được sự khinh khỉnh trong đó.
_Có vấn đề gì sao?_ Nó nhíu mày.
_Ờ, 1 chút. Tôi đang tưởng rằng anh ấy bỏ tôi theo 1 con nhỏ nào đấy cũng phải xinh đẹp hơn tôi hoặc ít ra cũng phải bằng tôi chứ nhưng…… haizzz….. cô quá tầm thường đi. 1 con nhỏ tomboy như cô lấy cái quái gì ra để hấp dẫn anh ấy chứ? Nhìn thật rách rưới _ Nhỏ khinh khỉnh nhìn nó 1 lượt từ đầu đến chân.
_Cám ơn, tiểu thư đây quá khen rồi_ Nó cười nhạt, gương mặt 1 chút cũng k biểu lộ tức giận.
Nhỏ thấy nói đểu nó k được liền quay ngoắt mặt đe dọa nó:
_Hừ, tao k muốn nói nhiều với đứa như mày làm gì cả. Tóm lại, tao muốn mày tránh xa anh Mạnh ra k thì đừng trách tao ác.
_Ặc, sợ quá_ Nó ôm người giả vờ run sợ nhưng rồi lại cười cợt nhìn nhỏ hỏi vặn lại:
_Nếu tôi nói k thì sao?
Nhỏ có thể coi thường vẻ ngoài của nó, ừ thì đúng là k bằng nhỏ thật đi chẳng nữa nhưng lá gan của nó k hề nhỏ đâu. Gì chứ, nó là ai chứ? Nó đến con trai còn chẳng nể mặt thì những đứa con gái này nó cũng chẳng coi có tí kí lô nào cả. Nhỏ thích dọa nó thì nó vờn cho biết ………..

_Mày…….._Nhỏ tức giận giơ tay lên tát vào mặt nó.
Nhưng tiếc rằng cái trò chơi trẻ con này quá tầm thường, dù gì con gái đánh nhau cũng chỉ có thế: tát, xé quần, xé áo,…… mà thôi. Nhưng nó cũng đâu phải là cái loại con gái đứng yên mà chịu đánh chứ, cho dù nó k đánh lại được thì cũng k để người ta động vào mình đâu, vì nó k phải chưa đánh nhau bao h và cũng k phải là người k biết yêu bản thân mình…..
Nó giơ tay chặn đòn đánh của nhỏ lại…… 1 giọt máu đỏ tươi rơi xuống đất, 1 vệt máu dài chảy từ bàn tay của nó xuống…… tay nhỏ kẹp banh xà lam……
_K ăn được thì đạp đổ sao? Chẳng phải cô nói tôi xấu, k có chút hấp dẫn nào cơ mà; việc gì phải dở cái trò bẩn thỉu này ra thế? Là cô k đủ tự tin vào bản thân mình có thể dùng cái sức hấp dẫn của mình kéo Mạnh quay về hay là tôi k như lời cô nói ???_ Nò nhìn máu trên tay mình rồi nhìn nhỏ nở nụ cười nhạt.
_Mày……._Nhỏ mím môi đầy tức giận trừng mắt nhìn nó.
_Tôi nói cô hay. Một, tôi k phải là cái loại con gái cứ thích bám nhằng nhằng 1 thằng k yêu mình như cô. Hai, nếu Mạnh k nói rằng chán ghét tôi, muốn tôi tránh xa hắn ra thì tại sao tôi phải đẩy 1 người ra chỉ vì 1 con người tôi chẳng quen biết gì như cô vậy? Cô thật sự rất nhạt nhẽo _ Nó thả tay hất nhỏ ngã xuống nền đất.
Nhỏ nhìn nó rồi bỗng dưng cười lớn, 1 nụ cười man rợ, điên dại khiến mấy đứa đi theo nhỏ cũng k hiểu được nhỏ bị làm sao. Nhỏ cười khùng khục nói với nó:
_ Nếu tao nói tao với anh Mạnh đã ngủ với nhau rồi thì sao???
K gian bỗng im lặng. Mọi người chăm chú vào lời nói vừa thoát ra đó. Nhưng có 1 điều rằng dù k gian im lặng đó nhưng trên gương mặt nó 1 chút biểu cảm ngạc nhiên cũng k hề có; tức giận k, ngạc nhiên càng k,……. Giọng nói nó lạnh lùng mà thản nhiên buông xuống:
_ Cô k phải là người con gái đầu tiên lên giường với Mạnh, tôi cũng biết rõ. Thứ đó cô nghĩ rằng có
LÊN ĐẦU TRANG
Xem thêm: Truyện teen
<< 1 ... 4 5 6 7
Trang 1-7:
Hỗ Trợ:
+ Email: Quyenkk.hotro@gmail.com
Online: quyenkk
TextLink: Tải game miễn phí | Tải game android