Pair of Vintage Old School Fru

Wap Tải Game Mobile Miễn Phí
Bây giờ: 20:40:45 - Hôm nay: 01/10/2024
home Home » Đọc Truyện » Truyện teen
XUỐNG CUỐI TRANG
àh???
Ella hết ngạc nhiên này lại snag ngạc nhiên khác. Chợt nó nhớ ra ngừi bạn năm xưa, cô nàng hét toáng lên vui mừng:

- Oaaaaaaa, đúng rồi, Hebe..... đúng là Hebe thật rồi! Là Hebe lớp trưởng giỏi võ lớp tui đây mừ!

Hebe vênh mặt lên kiêu hãnh:

- Chứ coàn ai zô đây! Hí hí! Mừ bạn làm ở đây àh??? -Vừa hỏi, Hebe chỉ tay vào toà công ty đồ sộ.

Ella gật đầu cười tươi:

- Ừhm!

- Thế thì vào thui ko muộn là ngừi ta khiển trách đấy! (muộn quá chứ còn gì).

Thế là Hebe lôi Ella vào công ty một cách nhanh chóng, còn cái tên hâm đó khỏi phải nói, thấy chị nhà ta ra tay vậy nên đành vùng vằng bỏ đi. Mừ hắn cũng chả là công tử gì, vì hắn chả qua mượn cái lốt công tử ăn chơi để ra vẻ ta đây thui, nếu hok thì trước sự việc vừa rồi chẳng để yên cho hai cô nàng í đâu. Thế nên yên tâm tên này hem giám phá hoại gì sất ^^.

____________________

- Các cô là nhân viên mới vào mà ngày đầu đi làm đã đến trễ thế hả? Có muốn bị cho thôi việc ngay ko?

Tiếng quát tháo của cô quản lí từ nãy đến giờ làm cho 2 cái đầu của Hebe và Ella ong ong cả lên. Hebe xuống nước van xin:

- Chúng em bik lỗi rồi, sẽ ko có lần sau nữa đâu. Chị làm ơn đừng đuổi việc bọn em kẻo tội! Em hứa từ nay sẽ ko có chuyện đến trễ như thế này nữa đâu!

Cô quản lí nghiêm giọng:

- Thôi được rồi, lần này tôi tha, lần sau thì đừng hòng nhá! Thôi, mau mau vào làm việc đi!

Cả 2 ngoan ngoãn:

- Vâng!

Bỗng có tiếng ai oang oang đằng sau:

- Chào chị quản lí, tôi đến hơi trễ một chút, chị thông cảm nhá!

Cả Hebe và Ella thầm nghĩ trong đầu thể nào tên này cũng bị một trận nên thân. Nhưng hok, hoàn toàn ngược lại với ý nghĩ của 2 đứa. Cô quản lí ko những ko trách gì anh chàng đến trễ
này mà ngược lại còn tươi cười niềm nở:

- Ko sao đâu cậu Wang àh, mới có 9h thui mà. Cậu vào trong đi, chúng tôi đã sắp sếp cho cậu công việc mà cậu muốn rồi!

Cả Hebe và Ella trố mắt lên nhìn dáng vẻ ung dung tự mãn của tên con trai này mà ko khỏi thắc mắc. Nhưng ý nghĩ của 2 nàng lại bị gián đoạn bởi tiếng quát của bà cô quản lí:

- Còn ko mau vào làm đi hả? Còn đứng đấy làm gì nữa?

Khỏi phải nói, Hebe và Ella liền chạy nhanh vào chỗ làm việc của mình. Trong lòng vẫn ko khỏi thắc mắc về sự bất công ban nãy của bà cô quản lí

Tại "Viện nghiên cứu khoa học tổng hợp JMG", Joe đang được người quản lí giới thiệu việc làm cho anh chàng. Ông quản lí lên tiếng cởi mở:

- Được rồi, bây giờ cậu đã có thể đảm nhận vai trò một nhà nghiên cứu khoa học rồi đấy!

Joe cười bắt tay ông quản lí:

- Vâng, sau này có gì mong chú chỉ giáo!

Thế là ai cũng đã có việc của mình, Joe thầm nghĩ vậy. Đến trưa, đang mải mê với công việc nghiên cứu của mình thì Joe nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài vọng vào. Bên ngoài, Ariel đang cố nài xin ngừi ta cho vào gặp Joe:

- Mong anh cho tôi vào đi mà, tôi cần đưa cơm vào cho anh ấy!

Chú bảo vệ vẫn khăng khăng:

- Ko được, đang giờ làm việc mà cô lại tự ý xông vào đây như vậy thì tôi sẽ bị khiển trách đấy!

- Ko sao đâu mà, tôi chỉ vào có tí xíu thôi!!!

Ariel vẫn nài xin cho bằng được. Bỗng có tiếng Joe vang lên:

- Có chuyện gì vậy?....Ariel??? Sao em lại đến đây???

Thừa lúc bảo vệ ko để ý, nó liền tót vào bên cạnh Joe. Hí hửng đưa hộp cơm lên trước mặt Joe:

- Em mang cơm đến cho anh nè, tại khi snág anh đi vội mà quên mang theo nên bây giờ em phải đến tận đây!

Joe mún ngả ngữa ra với nó:

- Trời, thế mà cũng tìm được đến tận đây. Thôi, ra ngoài nói chuyện vậy!

Joe kéo nó ra vườn hoa, nơi đây rộng lớn, đầy đủ mọi thứ và tất nhiên hok thể thiếu một ko gian thư giãn dành cho mọi ngừi được. Joe ngồi trên một chiếc ghế đá nhìn nó đang hí hoáy bày biện ra trước mặt đầy thức ăn. Nó cười tươi đưa đôi đũa lên cho Joe:

- Xong, anh ăn đi cho khỏi đói. Đói thì làm việc ko được hịu quả đâu ^^.

Joe lắc đầu ngán ngẩm, đoạn anh cúi xuống nhìn chỗ thức ăn nó chuẩn bị. Joe nhăn mặt chỉ vào chỗ thức ăn đó:

- Cái gì thế này??? Sao....sao giống cơm thừa thức ăn thiu trộn lại vậy???

Nó há hốc mồm:

- Đâu... đâu nào...??? Ko có đâu, em mới làm lúc nãy mà! Tuy nhìn ko đẹp mắt nhưng vẫn đảm bảo chất lượng!

Joe cầm đôi đũa lên găp một miếng:

- Gì đây???

Nó cũng nheo mắt nhìn:

- Àh.... àh, là thịt bò xào với hành tây đấy^^.

Joe nhăn mặt:

- Sao giống rau úa vậy???

- Hả???

Nhưng Joe vẫn cố bỏ vào miệng nhai trong khi nó đang tròn mắt chờ đợi một lời khen từ Joe về......tài nấu nướng của mình. Joe nhăn nhó nhai lấy nhai để cố nuôt vào bụng cho nhanh, nhưng bỗng mặt anh chàng hít nhăn hẳn. Joe quay sang gắp thêm vài miếng nữa:

- Xem ra ăn cũng được đấy chứ!

Ariel lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nó mừng quýnh lên:

- Thấy chưa, tuy em....em hok có tài trang trí nhưng đồ em nấu vẫn ngon và đảm bảo chất lượng 100%!!! ^^

Joe lờ đi, nói kháy nó:

- Chút phải uống vài viên thuốc chống đau bụng đã mới được, hok bik rồi chuyện gì sẽ xảy ra!

Nó thắc mắc:

- Uống thuốc đau bụng???

Vẻ mặt ngơ ngác của nó làm Joe phải phì cười.

Tí tởn ra về, nó thầm cảm ơn Joe đã ăn hít mí món ăn.....khó coi của mình. Nó vội vàng băng qua đường, chợt nó đứng tim bởi một chiếc xe ô tô đang lao về phía nó. Nó đứng như chôn chân tại chỗ, tim đập nhanh, đôi mắt chỉ bik nhắm tịt lại ko bik điều gì sẽ đến với mình. Nó thầm van chúa " Chúa ơi, con chưa mún chết!!!".

" Kít....kít....", tiếng phanh xe nghe đến rát tai vang lên. Nõ ngã thụp xuống đường, hộp cơm trên tay văng lên trời tung toé và hạ cánh xuống lòng đường ko êm ả chút nào. Cám ơn chúa, nó ko sao cả, chỉ ngồi ôm cái chân đau và rên rỉ thôi. Đến giờ nó vẫn chưa hết bàng hoàng, may mà chiếc xe phanh kịp lại, chỉ đụng nhẹ vào nó nên nó mới ngã xuống đường.

Cánh cửa xe bật mở, Den bước xuống tiến lại phía nó hỏi với vẻ lo lắng:

- Cô ko sao chứ??? Sao lại đứng ngây ra như vậy mà ko tránh qua một bên???

Nó ngước đôi mắt đỏ hoe đầy giận giữ lên lườm Den:

- Anh định ám sát tôi đấy àh???

Thấy máu từ đầu gối chảy ra, nó hoảng hốt la lên:

- Máu....máu...... ôi chân tôi!!!

Thấy giáng vẻ tội nghiệp của nó Den ngồi xuống cạnh xem xét cái chân của nó:

- Để xem nào!

Tay của Den vừa đụng vào chân nó thì nó đã vội xô Den ra và hét lên:

- Anh định làm cái gì vậy hả???

Den đứng phắt dậy, giọng đầy bực tức:
- Tôi chỉ định xem cái chân cô thế nào thôi mà, sao cô làm gì mà giữ vậy??? Xem ra
cô còn khoẻ chán!

Nó lại ngước đôi mắt đầy hận thù lên nhìn thẳng vào mặt Den:

- Anh còn ko mau bồi thường đi! Tôi mà chết ít nhất anh cũng phải lo đám tang cho tôi chớ! < Úi chài, bà ss của chúng ta nghĩ đâu đâu í>

Den bật cười trước ý nghĩ của nó:

- Cô ngốc giả hay là thật vậy hả??? Mới có tí xíu đó thôi mà cũng la toáng cả lên!!! Được rồi, để tôi đưa cô đến bệnh viên!

Nói rồi Den bế xốc nó lên làm nó thảng thốt:

- Anh.....anh làm cái gì vậy hả???

Den vẫn mặc để cho nó đấm thùm thụp vào người, thả nó xuống băng ghế, Den nhìn nó mặt nghiêm lại vờ doạ nó:

- Nếu cô ko ún chết thì tốt nhất là nên ngồi yên đó!

Nghe vậy nó sợ sệt, vẻ mặt của nó làm Den ko thể nhịn nổi cười. Nụ cười này tất nhiên là ko để cho nó thấy được rồi, Den thầm nghĩ " Cô gái này xem ra cũng thú vị đấy chứ!".

Tại tập đoàn ACM, Ella đang xốc đống tài liệu cần mang đi photo theo trên tay. Nó càu nhàu:

- Bực thật, làm gì mà nhìu tài liệu thế này cơ chứ???

Đang mải càu nhàu bực dọc với đống tài liệu trên tay nó va phải một người làm chỗ tài liệu trên tay rơi vương vãi trên sàn nhà. Nó càng điên lên:

- Anh ko bik nhìn đường mà đi hả???

Sam thoáng thấy nó từ đàng xa đã thấy lạ rồi, giờ thì đúng là nó thật. Sam lên tiếng dõng dạc:

- Ai ko bik nhìn đường hả???

Ella đang lúi cúi nhặt mí tờ tài liệu, nghe giọng nói quen quen nó ngước mắt lên nhìn:

- Sam???

- E...hèm, đây là công ty, nên xưng hô cho cẩn thận!

Nó lại càng ngạc nhiên hơn:

- Sao phải vậy??? Vốn dĩ anh là......

Sam bik nó sắp nói ra điều gì nên vội lấy tay bịt miệng nó lại và kéo ra một góc. Sam ghé sát tai nó:

- Đây là công ty, tôi ko mún ngừi khác bik chúng ta là vợ chồng. Tốt nhất là cô hãy yên vị chuyên tâm làm việc của mình, nếu ko thì......

Nó ngắt lời Sam với giọng khiêu khích:

- Ko thì sao hả???

- Thì sẽ bị tôi cho thôi việc!

Nó há hốc mồm, nhưng rồi lại ngậm miệng lại mỉa Sam:

- Anh là quái gì mà đòi cho tôi thôi việc hả??? Làm giống như là giám đốc ko bằng!

Sam cười nhếch mép:

- Ko giám đốc thì còn gì nữa hả?

Phen này nó lại phải há hốc cả mồm ra:

- Hả??? Anh......anh là....giám đốc công ty này sao???.... Ko thể???

Sam lại ghé sát tai nó:

- Sao lại ko, bộ cô ko bik công ty này là của nhà mình sao??? Tốt nhất là cô hãy ngoan ngoãn nghe theo lời tôi, ko thôi sẽ bị mất việc đấy!

Nói rồi Sam đá lông nheo với nó, ko quên tặng thêm một nụ cười đầy gian xảo và bỏ đi thẳng để nó lại với khuôn mặt ngớ ra trông ngố khiếp ^^.

_________________________

- Quái, ko ngờ hum nay xui thế?!?

Nó ngồi ủ rủ mân mê cây bút trên tay nãy giờ làm Hebe ngạc nhiên:

- Có chuyện gì àh???

Nó giật mình:

- Hok.....hok coá gì....chỉ là.......( ko được, nếu mình nói ra rồi bị hắn cho thôi việc thì khổ, khó khăn lắm mình mới lọt được vào cái tập đoàn to lớn này, ko thể để mất việc dễ dàng như vậy được)....ko có gì đâu. Tại nãy giờ thấy đói quá mà!

Bỗng từ đâu một bàn tay đập mạnh xuống bàn trước mặt nó và Hebe:

- Vậy mình đi ăn đi!
Cả nó và Hebe trố mắt ngạc nhiên:

- Gì???

Jiro lại phấn khởi:

- Tôi mời hai người đi ăn, đi chứ???

Khỏi chần chừ, cả 2 đứa đồng thanh:

- Được thôi, là anh đãi nhá!

Thế rồi cả bọn kéo nhau xuống nhà ăn dành cho nhân viên. Vừa ăn Ella vừa thắc mắc:

- Jiro, cậu nói cậu là nhân viên mới vào làm, nhưng sao khi cậu đến trễ, cái chị quản lí lại đon đả với cậu như vậy??? Khác xa với chúng tôi???

Jiro mỉm cười tinh quái:

- Vì tui là cháu của chủ tịch tập đoàn này mừ!

Cả Ella và Hebe suýt nữa đánh rơi cả thức ăn đnag nhai trong miệng ra:

- Hả???

Jiro ngạc nhiên trước thái độ của 2 đứa:

- Bộ mặt tui có dính nhọ hay sao mà cả 2 nhìn tui ghê vậy???

Hebe liền tới tấp hỏi:

- Cậu có đúng là cháu của chủ tịch Trịnh ko??? Thế sao cậu ko làm chức gì to mà lại làm bé thế này??? Sao tui thấy chả có điểm gì nổi bật ở cậu vậy??? Giỡn hay thiệt vậy???

Jiro đang cười tươi chợt nhăn mặt trước những câu hỏi của Hebe:

- Cô nói gì vậy??? Phải, tui là cháu của chủ tịch, nhưng ko phải vì thế mà tui ỉ lại vào ông ấy, tui có thể làm bằng chính sức lực của mình, từ nhỏ để rồi đến cao.

Ella ngạc nhiên:

- Cậu là cháu của chủ tịch Trịnh, nhưng sao tui hem bik???

- Cậu có phải là ngừi nhà tớ đâu chứ! -Jiro cười.

- Sao ko, tui còn là.....

Định nói ra điều ko nên nói < vì Sam đã dặn dò mừ>, nó chợt im bặt lại khiến 2 đôi mắt đnag tò mò nhìn nó chăm chăm. Nó bik hớ nên sửa lại:

- Ý tui là nhân viên của tập đoàn này
LÊN ĐẦU TRANG
Xem thêm: Truyện teen
<< 1 ... 7 8 9 10 11 ... 24 >>
Trang 1-24:
Hỗ Trợ:
+ Email: Quyenkk.hotro@gmail.com
Online: quyenkk
TextLink: Tải game miễn phí | Tải game android