Wap Tải Game Mobile Miễn Phí
Bây giờ: 02:23:04 - Hôm nay: 02/10/2024
home Home » Đọc Truyện » Truyện teen
XUỐNG CUỐI TRANG
– Nó rạng rỡ nhìn Jun như con nít đc cho quà

Anh lắc đầu cười đi theo sau nó đến tạp hóa… nó hì hục chúi mũi vào tủ kem đủ loại đang bày bán… Jun nheo mắt cười ngắm nhìn nó, bất giác tay anh cầm lấy tờ báo để trên quầy bên cạnh mình…

Jun khựng người, mắt mở to, mắt anh càng ngày càng căng lên,môi mấp mấy, răng nghiến vào nhau , tay siết tờ báo như muốn xé nát nó ra…

- Anh sao vậy? – Nó miệng mút kem hỏi Jun

Anh nhìn nó lòng sọc giận dữ… thảy tiền lên quày tính tiền tạp hóa, anh lôi nó đi thô bạo…nó ko hiểu chuyện gì đã xảy ra…

- Ê ê!!! Còn tiền thối kìa – Nó bị lôi xềnh xệch hét vô tác dụng

Mặt Jun sa sầm xám xịt, nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống ai đó, mọi người trong công ty vừa chạm phải ánh mắt chim ưng sắc như dao cạo liền cuối đầu chăm chú làm việc của mình… vì họ rành boss nhà họ quá mà…

- Có chuyện gì vậy? buông tôi ra – Nó vùng vằng Jun ra khi cả 2 vào phòng làm việc của Jun
- Giải thích cho tôi cái này – Jun nói và chìa tờ báo ra trước mặt nó

Mắt nó mở hết đát thiếu điều mún lọt tròng, miệng ngoác ra kinh ngạc… Trên trang nhất tờ báo là hình nó và Ken với tiêu đề “Ken và người bạn gái bí mật”…
- Hắn ta là gã hôm qua đưa cô vê phải ko? – Jun gằm từng tiếng đáng sợ

Nó run ớn lạnh khi nhìn thấy khuôn mặt và ánh mắt âm u của Jun…Nuốt nước bọt, nó gật đầu…

- Cô ko có gì để nói với tôi sao? – Jun nhìn thẳng vào mắt nó tóe lửa

Nó ngân ngấn nước mắt sắp khóc…

- Mau nói đi – Jun nắm lấy vai nó lay mạnh
- Hjk hjk…huhuhuhu… anh để …từ từ…tôi… tôi nói cho anh nghe – Nó mếu máo khóc

Jun giật mình khi nhận ra hành động quá mức của mình vội buông nó ra…

- Được rồi, cô nói đi…

Nó ngồi xuống ghế và bắt đầu kể lại việc nó gặp Ken, kí hợp đồng osin và nguyên nhân hiện trạng tờ báo… Jun nghe đến đâu, tay nắm siết chặt tới đó, gân xanh gân đỏ thi nhau nổi lên, mắt vằn đỏ, răng nghiến nghe ken két…

- Sao cô ngốc quá vậy hả? – Jun hét lên vang dội có cảm tưởng xuyên suốt 10 lầu trong công ty đều nghe đc hết, còn nhân viên bên ngoài bất giác lạnh xương sống rùng mình co quắt lại

Nó sợ hãi khóc nức nở…

- Tôi làm gì chứ? Sao lạ mắng tôi …huhuhuhuhuhuhu

Jun giận lắm, nhưng xét lại nó đúng thật, dù gì cũng ko phải lỗi của nó, là tên chết bằm kia cả… Jun nắm chặt tay thành quả đấm, buông người thả lên ghế, tay bóp thái dương thở dài…

Nó khóc, ngồi nhìn Jun 1 hồi lâu, thấy anh cứ nhắm mắt như đang suy nghĩ gì đó…cứ thế… nó liu diu nhìn 1 hồi ngủ gục trên bàn lúc nào ko hay… Jun mở mắt ra thì thấy nó đã ngủ say, lắc đầu kêu khổ, anh đỡ nó nằm xuống ghế so pha, lấy áo khoác đáp lên cho nó…

Cũng may phòng kín chỉ có 2 người, nếu ko ai bắt gặp cảnh này chắc phải chết đứng như Từ Hải mất bởi người đàn ông nổi tiếng lạnh lùng, sống bằng công việc như anh lại có hành động dịu dàng và ân cần đến vậy sao?

Nó thiếp đi ko biết ngủ đã bao lâu… bỗng…

…Ring…Ring…Ring…

Nó nhíu mày cựa người rồi từ từ mở mắt…

…Ring…Ring…Ring…

Hồi chuông lần thứ 2 vang lên khiến nó tỉnh hẳn… luống cuống loay hoay mò mẫm chiếc điện thoại…

- Cô biết mấy giờ rồi chưa hả? Cô đang ở đâu – Ken hét lên chói tai

Nó nhăn mặt đưa điện thoại xa lổ tai cả 1 dang tay mà vẫn còn nghe rõ mồn một từng lời Ken…Nó đưa tay xem đồng hồ “Á!!! 5h30 rồi sao?”

- Xin lỗi, tui tới liền – Nó xìu giọng ăn năn

Mọi hành động nãy giờ của nó đã thau hết vào đáy mắt 1 người… Jun ngồi trên ghế làm việc, 1 tay chóng lấy cằm, 1 tay gõ nhịp trên bàn, sắc mặt lạnh băng, đô mắt xám đen tối sầm, hỏa khí âm ỉ bóc lên ngùn ngụt… Trông anh lúc này như 1 tổng tài hắc ám, 1 đại ma vương đang tức giận…

Chap 9

Nó xốc túi lên vai… vội vội vàng vàng liệng lại 1 câu nó biến viu đi như gió làm Jun ko kịp phản ứng…

- Jun!!! tui có việc đi trước nghen…
- Này… – Jun tiết lên đứng bật dây nhưng nó đã chạy phắn đến thang máy rồi…

Ngẩm ngẩm… lòng nóng như lửa đốt, anh vò đầu bứt tai tay vội cắp lấy cái áo khoác chạy theo nó…

Nó vội vã chạy 1 mạch đến nhà Ken…

- Xin lỗi…tui…tui – Nó thở hổn hển nói ko nổi

Nhìn bộ dạng tái mét của nó mà tội nghiệp…
- Cô chạy dữ vậy ?- Ken nhìn nó tội nghiệp
- Tui…tụi sợ anh…anh… – Nó thở dốc, người khẽ run
- Ko sao đâu, lần sau cô cứ từ từ đi, đừng chạy như vậy nữa – Ken đến gần khẽ khàng nhìn nó thương xót
- Cám ơn – Nó ngẩng mặt cười tít mắt xinh vô đối

…phụt…

- Á !!! Ken anh sao vậy? – Nó hoảng hốt khi thấy Ken lảo đảo, từ chiếc mũi cao thẳng phun ra 2 dòng máu cam ngất ngươi

Ken loạng choạng ngồi xuống ghế, tay bịt lấy mũi vẫn đang chảy máu lỏn tỏn… Nó hớt hải chạy lấy hộp khắn giấy…
- Anh bỏ tay ra tôi xem nào – Nó xoay mặt Ken lại… – Này anh nằm xuống đi, máu chảy nhiều quá – Nó kéo vội Ken nằm xuống đùi, lấy tay đặt lên mũi, dùng khăn giấy chậm chậm máu

Bàn tay mát lạnh của nó lan truyền xuống sóng mũi 1 cảm giác nhẹ nhàng và dễ chịu, nằm trên chân nó, anh thấy bỗng bình yên lạ… anh đã lao vào công việc như điên cuồng, đã lâu lắm rồi anh quên mất cảm giác bình an này…

- Ưm…đỡ rồi, máu hết chảy rồi – Nó cười toe khoe lúm đồng tiền làm mặt anh đỏ bừng bừng, máu lại rỉ ra

“Hik…Cứ thế này mình thổ hết máu mất” – Nói rồi anh xoay mặt sang 1 bên nhắm mắt tránh nhìn mặt nó để đảm bảo an toàn tính mạng

- Này… anh ngồi dậy đc chưa? – Ken nằm 1 lúc, cảm giác thoải mái khiến anh muốn hưởng thụ mãi làm nó hơi bị ngại
- Ko – Ken đáp gọn lõn đầy xúc tích =))
- Ơ…anh – Nó đơ người tức giận, trợn tròn mắt ngạc nhiên
- Cô yên lặng đi – Ken lim di thoải mái cư nhiên trên đôi chân mềm
Hôm nay là ngày quoái gì mà nó cứ bị đặt vào thế bị động thế nhỉ? Hết Jun rồi lại đến Ken… Ken mắt nhắm lại, mặt ko chút ưu phiền khiến nó cũng ko nở quấy rầy nhã hứng đành ngồi yên như phỗng… mái tóc kiểu lõa xõa trên mặt,… lấy tay vén những sợi tóc rối… nó ngẩn ngơ nhìn ngắm khuôn mặt điển trai, tuấn tú ko 1 chút tì vết, đẹp như bức tượng điêu khắc với những đường nét chạm khắc tinh sảo…

“Tên này ko ngờ đẹp trai dữ vậy, hèn chi nhìu Fan quá trời” – Nó thầm nghĩ, tay đưa lên ngực chấn an trái tim đang đập dồn dập… đôi má ko tự chủ ửng hồng …

…rầm…
- Ken… chúng ta…

Cánh cửa bật ra gấp gáp, quản lý Hiro xộc vào bất ngờ thấy cảnh “hạnh phúc”, lập tức cứng họng…

- A…anh quản lí

…Bộp…

Nó giật mình đứng phắt dậy, mặt ngượng ngùng lúng túng ko biết làm gì mà quên mất…

- Ay…ui…da – Ken bị nó tự nhiên đứng dậy hất thẳng xuống đất… – Cô làm gì vậy hả – Ken lồm cồm bò dậy, tức máu quát lên =))
- Ơ!!! Tui… xin lỗi – Nó lắp bắp nở 1 nụ cười xòa đơ như trái bơ =))
- Có chuyện gì vậy anh? – Ken gãi đầu nhíu mày khó chịu vì bị phá đám
- Hì!! Là chuyện họp báo, 7h chúng ta phải có mặt đấy… – Quản lí cười hề hề hối lỗi
- Họp báo? Họp báo gì thế ạ? – Nó hỏi
- Họp báo chuyện của em và Ken đó. Ken chưa nói gì với em sao? – Hiro ngạc nhiên hỏi nó rồi quay sang nhìn Ken

Ken nhăn mặt vẫn còn bực bội đáp gọn…
- Em quên
- Haiz!!! Thật là… Boo chuyện là thế này….

- Hả??????… cái…cái gì chứ….???… Bạn…bạn gái????? – Nó nghẹn họng thốt ko nên lời sau khi nghe những lời như sấm rền từ anh quản lý
- Hết cách rồi em ạ, Ken đã công bố em là bạn gái rồi, giờ em phải giả làm bạn gái của Ken trong vòng 3 tháng thôi, sau đó Ken sẽ đi lưu diễn mở rộng thị trường khá lâu, lúc đó tin đồn sẽ lắng dần và biến mất, em sẽ ko còn phải vướng bận gì nữa
- Giỡn…giỡn…giỡn quoài – Nó lắp bắp, mặt trắng thất sắc ko chút máu, mắt ngấn nước

Nó quay ngoắc qua nhìn Ken hận thù dạt dào =))…
- Tại anh… tất cả là tại anh… – Nó chỉ vào “kẻ nguồn cội của tội lỗi” ấm ức oán trách
- Chỉ cần sau 3 tháng, cô hoàn thành tốt nhiệm vụ giả làm bạn gái tôi sẽ được xóa nợ – Ken cười ranh mãnh liếc nhìn nó

Nó đứng như trời tròng, mặt nghệch ra ngu si… Nếu nó đồng ý thì 3 tháng kia kết thúc cũng là ngày giỗ của nó mất, làm sao nó chóng nổi lực lượng Fan của hắn, chưa kể mối nguy hại lớn nhất là papa mama và Jun… họ bít đc liệu có mần thịt nó ko nhỉ?… “Ko đc…ko thể đc…” – Nó ngầm nghĩ lắc đầu nguầy nguậy… Ken nhìn lướt qua nó cũng thấy hết nó đang nghĩ gì…Thật là 1 người đơn giản…haizzz…

- Cô ko có quyền từ chối, nếu từ chối, lập tức trả hết nợ cho tôi, cô đc tự do –

Nó vừa há họng định nói thì Ken phán 1 câu chặn họng nó

Quai hàm dưới cứng đơ ngoác ra… cái mặt xệ xuống thảm sầu như “cá lau kiếng” vậy =))…

- Cái…cái…cái gì… – Nó choáng, trời bắt đầu mọc sao và chao đảo =))
- Được rồi, vậy tôi quay về trước chuẩn bị, cậu và Boo chuẩn bị rồi đến sau nhé –Hiro từ biệt 2 người mau chóng biến đi

Nó ngồi ngẩn tò te, hồn vắt vẻo tít trên cột điện cao thế… Ken nhìn nó ko nhịn nổi cười…

- Này, này… – Ken lay nó
- Á – Nó giật mình… nhờ Ken lấy cây khều hồn nó xuống nếu ko nó đã đánh võng trên đó lun rồi =))
- Cô làm gì thế – Ken phì cười hỏi nó
- Anh còn nói, giờ phải làm sao đây – Nó khóc mếu
- Thì cứ như thế mà làm – Ken trả lời gọn rồi đứng lên bỏ đi
- Ko đc, ba mẹ tôi sẽ nói sao? Còn Jun nữa, họ giết tôi mất – Nó rên rỉ

Ken khựng bước khi nghe nó đang thống khổ thao thao bất tuyệt… khuôn mặt đột nhiên hạ sắc xám xịt… mắt hoắc lên tóe lửa đáng sợ… Ken quay lại về phía nó… tự nhiên đang tập trung suy nghĩ, 1 thân người lù lù ở đâu xuất hiện trước mắt làm nó giật bắn lên rụng tim…

- Á!!! Mẹ ơi, anh làm gì thế hả, hết cả hồn – Nó vuốt ngực thở dồn
- Nói, tên Jun đó là gì của cô? – Ken gầm gầm hỏi

“Ủa? sao câu này nghe quen quen vậy trời” – Nó căng mắt nhìn Ken ngạc nhiên – “A!!! Jun cũng hỏi về ken y chang vậy… 2 người này có bà con ko nhỉ?”
- Sao tôi hỏi cô ko trả lời – Ken thấy nó cứ ngu ra nhìn anh, ko đủ kiên nhẫn nên quát ầm lên

Nó bị quát điến hồn, mắt long lệ nhìn Ken…

- Ơ…ơ…tôi…tôi xin lỗi – Nhìn mặt nó như con chó nhỏ bị ức hiếp, Ken lính quính xin lỗi thấy thương – Nói tôi nghe, anh ta là gì của cô? – Ken dịu giọng
- Là…là con trai bạn ba tui và là sếp của tui – Nó thành thật trả lời

Ken thở phào khi nghe nó nói, nhưng lập tức nhỏm dậy chột dạ…
- Sếp…sếp cô?…vậy ngày nào cô cũng đến côn ty hắn làm à?
- Ừ – Nó thản nhiên như ko trả lời

Giờ đến lượt Ken cứng đờ, hồn thoát xác phiêu diêu mây xanh =))

- Đói bụng quá, chúng ta đi ăn thôi – Nó đứng dậy hướng ra cửa nhưng Ken vẫn ko nhúc nhích phản ứng gì – Này…này… Anh bị làm sao vậy – Nó lay anh
- Hả? gì? – Ken hoàn hồn
- Đi ăn gì đi, tôi đói bụng rồi – Nó bày bộ mặt tội nghiệp xoa xoa cái bụng
- Ờ… à mà khoan đã… tôi muốn dặn cô vài việc, khi họp báo, cô cứ im lặng để tôi thay cô trả lời là được… Hãy phối hợp với tôi thật tốt – Ken nghiêm giọng dặn dò
- Ư… tui bít rùi – nó lí nhí… dù gì nó cũng phóng lao rồi giờ theo lao thôi, cũng chỉ có 3 tháng
LÊN ĐẦU TRANG
Xem thêm: Truyện teen
<< 1 ... 12 13 14 15 16 ... 36 >>
Trang 1-36:
Hỗ Trợ:
+ Email: Quyenkk.hotro@gmail.com
Online: quyenkk
TextLink: Tải game miễn phí | Tải game android
XtGem Forum catalog