đường lớn, sau khi ly hôn lại yêu, trật tự bị đảo lộn nhưng cũng có hương vị riêng.
“Nhưng, tớ lại đáp lại với anh ấy là… kẻ lừa đảo, em không tin!”
“Trời ạ!! Cậu thật sự đã trả lời như vậy?” Bảo Hủy Hân cười không ngớt, lau giọt nước mắt ở khóe mắt nói: “Tớ biết, thực ra cậu vẫn yêu anh ta, nhưng lại không muốn tha thứ cho anh ta, đúng không?”
“Vẫn là cậu hiểu tớ.” La Vũ Tịnh không thể không thừa nhận, chính là tâm tư mâu thuẫn này làm cho cô tiến thoái lưỡng nan.
“Muốn tớ giúp cậu nghĩ cách trị hắn không?” cùng là phụ nữ, Bảo Hủy Hân cực kỳ hiểu, làm nhụt tính kiêu ngạo của đàn ông là điều cần thiết, nếu không họ lại cho rằng phụ nữ chỉ biết đợi chờ một cách ngốc nghếch, không hiểu được phụ nữ cũng biết bước đi.
“Ah… là cách rất đáng sợ phải không?” La Vũ Tịnh trợn to mắt, không biết là hoang mang hay là mong đợi.
“sao? Cậu không muốn chỉnh hắn à?”
“Không, tờ hi vọng càng đáng sợ càng tốt, nhất định phải làm cho anh ta sợ hãi.”
“hahaha!” Bảo Hủy Hân cười hả lòng hả dạ, xem ra thỏ trắng cũng có thể biến thành mèo hoang, bất cứ người phụ nữ nào cũng không thể xem nhẹ, ngay cả là ngoan ngoãn, bây giờ cô bắt đầu hơi đồng cảm với Tề Kiếm Vân rồi.
Một tuần sau, La Vũ Tịnh đi ra từ thẩm mĩ viện, bắt một chiếc taxi đến nơi cần đến.
Nhờ vào kế hoạch của bạn tốt Bảo Hủy Hân, tối hôm nay đài truyền hình tổ chức đêm từ thiện, địa điểm “khách sạn Kình Vũ”, Tề Kiếm Vân vốn là người quản lý khách sạn, cũng phải làm hình tượng doanh nghiệp, đương nhiên là một trong những khách quý.
Đầu tiên Tề Kiếm Vân mời cô lấy lý do có hẹn với bạn, khước từ anh, bây giờ cô lại trang điểm ăn mặc đẹp, chính là đến khách sạn.
“Vũ Tịnh, cậu đến rồi à?” mắt Bảo Hủy Hân tốt, ngay lập tức phát hiện ra bạn tốt, nhìn lên nhìn xuống cô. “hôm nay hấp dẫn thế, muốn điện giật chết ai à?”
“Công dục thiện kì sự, tất tiên lợi kì cơ (để làm tốt một việc, công việc chuẩn bị là rất quan trọng), việc nên làm mà!” La Vũ Tịnh trước nay không trang điểm, từ đầu tới chân thứ có thể lộ ra thì không che đậy, tấm mạng mỏng màu đỏ lúc ẩn lúc hiện, lại thêm đôi giày cao gót màu đỏ, vòng chân màu vàng, cô cũng tự thấy vẻ quyến rũ của mình.
“cậu giỏi lắm!” Bảo Hủy Hân càng ngày càng mong đợi vở kịch hay tối nay. “Đúng rồi, tớ giúp cậu tìm được bạn diễn nam tốt nhất rồi, cậu cũng biết, nhìn xem, tèn ten ten ten…”
Hai tay Bảo Hủy Hân vừa làm động tác bắn, từ sau cột một người mặc âu phục được là phẳng phiu đi ra, la Vũ Tnhj cho rằng bạn tốt sẽ tìm một diễn viên nam, dễ dàng cùng cô diễn vở kịch này, nhưng đó không phải là … Diêu Tư Bác (nv này là Bác chứ k phải Bắc) sao?!
“Giám đốc? anh sao… sao biết?” La Vũ Tịnh chỉ vào anh, không ngừng kinh ngạc.
Đặc biệt là sau khi hóa trang 0 so với bình thường xuất sắc hơn rất nhiều, đến thái độ cũng rất dịu dàng. “sư muội cùng trường nhờ tôi đến làm bạn diễn của em, hi vọng tôi có vinh dự này.”
Bảo Hủy Hân tiếp lời: “tớ với trưởng bối có điều kiện trao đổi, anh ấy giúp cậu diễn vở kịch này, còn tớ thì giới thiệu bạn gái giúp anh ấy, rất có lợi!”
“Thì ra… là như vậy…” La Vũ Tịnh thả lỏng một chút, kể từ khi giám đốc có lòng tìm đối tượng, nên với cô không có ý nghĩa chứ?
Bảo Hủy Hân và Diêu Tư Bác quen biết nhiều năm, rất hiểu rõ tính cách anh ấy, đặc biệt dặn dò vị trưởng bối đầu gỗ này: “Nhớ nhé! Anh không chỉ phải làm bạn diễn của Vũ Tịnh, còn phải phụ trách kích thích cô ấy không quan tâm đến chồng trước, tốt nhất là làm cho anh ta tức đến mức nghiến răng nghiến lợi, cho dù anh ta có lạnh như núi băng, không biết phát cáu trước mặt mọi người, thì cũng làm cho anh ta tức đến nội thương là được rồi.”
“Tớ nghĩ… hay là không cần làm quá lên như vậy?” La vũ Tịnh vốn cũng tán thành kế hoạch này của bạn tốt, bây giờ đột nhiên cảm thấy không quá tuyệt, bowit vì Tề Kiếm Vân đã nhìn thấy Diêu Tư Bác, lúc đó còn đã chọc giận rồi, nếu kích động thêm, e rằng sẽ có núi lửa phun trào.
“Đừng lo, để tôi thử xem.” Diêu Tư Bác tỏ vẻ tương đối đứng đắn, cứ như là không phải đóng kịch vậy.
Đêm từ thiện bắt đầu, Bảo Hủy Hân vốn là nhà sản xuất chương trình, mọi việc to nhỏ đều đến tay, lập tức phải đi chỉ huy toàn cục, sau đó còn lại Diêu Tư Bác và La vũ Tịnh, và một loại không khí kỳ diệu.
“Vũ Tịnh, ở đây nhiều người, chúng ra ra ban công được không?” Diêu Tư Bác hi vọng tìm thấy mộ nơi thích hợp, trước khi diễn tốt vở kịch, trước tiên nói những lời thật lòng có liên quan đến diễn kịch.
“A…” cô đột nhiên rất sợ bị chồng trước nhìn thấy, đây không phải là sự kích thích nhỏ, mà là cú sock rất lớn.
Hai người rời khỏi hội trường, đi đến ban công, có thể hít thở không khí tươi mới, hương hoa ngào ngạt, giống như có thể… tâm sự yêu đương?
Sau thời khắc yên lặng, Diê tư Bác mowr lời. “Vũ Tịnh, thật ra anh… anh rất quan tâm đến em…”
“Em biết, giám đốc, anh rất quan tâm giúp đỡ em, cảm ơn anh.” Tim cô đập càng ngày càng nhanh, dường như có việc gì đó vừa phát sinh thì phải? không phải là điều cô nghĩ đó chứ?
“Có thể em cũng đã phát hiện ra… anh đối với em không phải là cấp trên đối với cấp dưới…”
“Xin đừng nói nữa!” cô liền gián đoạn, không dám tiếp tục nghe tiếp.
Có những việc không phải cô nói dừng là dừng, anh nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, nụ cười mang vẻ đau khổ. “Tối nay là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng anh nói với em, anh thật sự rất thích em.”
“Giám đốc…” cô nghĩ ra rất nhiều việc, ngày đầu tiên đến công ty, bữa tiệc ra mắt công ty, lần đầu tăng ca, lần đầu làm việc chính thức… những điều này đều là hồi ức quý báu của cô, mà anh ở vị trí cao như thế, cô đối với anh biết ơn chân thành.
Nhưng… nhưng anh xuất hiện quá muộn, trong lòng cô đã bị một người đàn ông bá đạo chiếm giữ rồi, cứ cho là anh ta không hiểu cô, không hiểu tình yêu, lại làm cô không thể quên cho đến tận hôm nay, muốn bay cũng không bay thoát khỏi lãnh cung của anh.
Điều Diêu Tư Bác muốn không nhiều, anh rất rõ vai trò của mình, trong tối nay và từ trước tới nay đều không phải là nam chính. “Gọi tên của anh được không? Chỉ tối hôm nay là được rồi, anh biết anh không có tư cách can thiệp, nhưng hãy để cho anh mơ một giấc mơ đi.”
Lời của anh làm cô nghĩ đến bản thân năm đó, nguyện vọng của sinh nhật 18 tuổi, không phải cũng là mong mỏi Tề Kiếm Vân nắm tay cô, cho cô một giấc mơ, một đoạn hồi ức là mãn nguyện lắm rồi.
“Tư Bác, em thật sự rất may mắn, có thể quen biết anh… nếu không pahir là em đã yêu người khác, không chừng em sẽ…”“Cám ơn em đã nói như vậy.” Đủ rồi, đã có thể thỏa mãn rồi, anh tự nói với chính mình.
ở một hướng khác, đêm hội đã bắt đầu chính thức, khách quý đều tham dự rồi, Tề Kiếm Vân vốn là người quản lý nhà hàng cũng xuất hiện rồi.
Sau giới thiệu của người chủ trì, anh lên bục diễn thuyết mấy câu, không ngờ thời gian trì hoãn quá lâu, kiểu xã giao này đối với anh không có gì là hấp dẫn, anh đơn độc tham gia càng không có ý nghĩa, nếu như Vũ tịnh ở bên cạnh anh là tốt rồi.
Nhìn quanh một lượt, anh có chút không giữ được micro, thậm chí còn nghi ngờ thị lực bản thân có vấn đề, ngoài ban công có một người đẹp mặc đồ màu đỏ không phải là La Vũ tịnh chứ? Anh nhớ cô nói có hẹn với bạn, cho nên tối nay không thể cùng anh, lẽ nào cô hẹn với bạn đến đây?
Bạn cô là ai? Đó chẳng phải là ông chủ của cô hay sao? Lần trước anh thấy họ cười nói, hôm nay thực cùng nhau tham dự đêm hội?
“Hoan nghênh các vị đến tham dự, để từ thiện có hiệu quả, xin cảm ơn.” Tề Kiếm Vân không có tâm trạng để nói nhiều, nhanh chóng rời khỏi bục phát biểu.
Mỗi bước anh đi, đều như lửa đổ thêm dầu, bởi anh nhìn thấy rất rõ, người đàn ông đó cầm tay La vũ Tịnh, không biết nói những lời đầy tình cảm gì, thái độ đó như muốn nuốt chửng cô vậy!
10.2
Lưng Diêu Tư Bác bị đập 1 cái, anh quay ngươig lại, nhìn thấy một bộ mặt giận dữ.
“Anh cho rằng anh đang nắm tay ai? Cô ấy là người phụ nữ của tôi, anh cút đi cho tôi nhờ!” Tề Kiếm Vân vừa mở lời đã không khách khí, đẩy tay Diêu Tư Bác ra, thái độ thô lỗ.
La Vũ Tịnh nhìn thấy chồng trước nổi giận, cảm thấy tội lỗi không biết vì lý do gì, cô bây giờ lại không phải là vợ anh, cô nắm tay ai cũng đâu lien quan dến anh chứ?
Diêu Tư Bác rất rõ nhiệm vụ của mình hôm nay, thậm chí còn muốn làm cho đến cùng, càng thú vị, vì vậy anh ôm lấy vai La vũ tịnh, khiêu chiến với Tề Kiếm Vân: “Theo tôi được biết, Vũ tịnh đã ly hôn rồi, bây giờ cô ấy gặp gỡ ai đều tự do cả.”
Đầu tề Kiếm Vân đã bốc khói rồi, người đàn ông này vừa mới nắm tay Vũ tịnh, bây giờ lại ôm vai Vũ Tịnh, xem ra là không muốn sống nữa rồi!
La Vũ Tịnh không ngờ Diêu Tư bác sẽ làm như vậy, ngạc nhiên một lúc rồi nói: “Ừm…thực ra…hai người…các anh đều rất tốt, em rất vui vì quen hai anh.”
Lời này của cô không ủng hộ ai, tề Kiếm Vân nghe xong lại càng tức giận hơn nữa. “Có anh thì không có hắn, anh muốn hắn biến mất ngay bây giờ!”
TKV đẩy tay DTB, ai biết anh không đơn giản, dùng 1 lực lớn hất ra, lạnh lùng cười: “nếu có bản lĩnh thì hãy quyết đấu như đàn ông với nhau.”
TKV không trả lời, lý trí đã tan biến, trước khi mở lời, nắm đấm của anh đã trả lời trước.
Hai tay LVT che mồm, khó mà tin được việc này, hai người đàn ông ăn mặc chỉn chu này lại đi đánh nhau? DTB sao lại nói những lời này, TKV lại bị kích động như vậy chứ?
Có người đánh nhau, đương nhiên là có người nhìn thấy hỗn loạn, các vị khách quý xao động, cho dù trên khan đài đang bán cái gì, tất cả đều quay đầu lại tán thưởng.
“Nhiếp ảnh! Mau qua đây, chụp họ.” HBH lập tức chỉ thị, hai mắt bừng sang.
Trong trận hỗn chiến này, TKV không chiếm được ưu thế, DTB lớn lên trong lao động, sau khi tốt nghiệp lại làm ở công trường, đã tạo cho anh một thân hình cơ bắp rắn chắc, và một phản ứng linh hoạt.
“Vũ Tịnh là vợ tôi, cũng là mẹ của con trai tôi, mi là cái thá gì chứ?!”
“Anh thực sự đối tốt với cô ấy, cô ấy sao có thể rời xa anh chứ?” DTB tung ra một đòn nặng, cái đánh này là vì VT, trong tâm tư của anh, cô nhất định đã nếm rất nhiều đau khổ.
TKV không có cách nào phủ nhận sự thật này, tuy nhiên vẫn nói: “bây giờ tôi muốn theo đuổi cô ấy, anh cản trở ít thôi!”
“Anh cho rằng việc đơn giản như vậy thôi sao? Bây giờ cô ấy độc thân, cô ấy có quyền có nhiều lựa chọn!”
“Chọn thế nào cũng phải chọn tôi, chỉ có tôi mới thật lòng yêu cô ấy! cả đời này tôi không để xa cô ấy.” Lúc TKV nói những lời này, hoàn toàn quên là đang đứng trước rất nhiều người, thậm chí thật là khéo, bên cạnh có micro làm cho những lời thú nhận của anh to gấp mấy lần.
Mọi người xung quanh đều cảm thấy xúc động, nhất là đương sự LVT, cô còn cho rằng tim mình biết nhảy múa.
“Thật khéo, tôi cũng yêu cô ấy, anh có ý