Wap Tải Game Mobile Miễn Phí
Bây giờ: 22:41:27 - Hôm nay: 01/10/2024
home Home » Đọc Truyện » Truyện teen
XUỐNG CUỐI TRANG
đâu chảy ra.
“ Anh, cô ấy, quên anh thật rồi”.
Hạ Thanh là người duy nhất biết được lý do Hạ Âu rời bỏ Nhã NHược, là người hiểu rõ anh đã khổ sở ra sao khi xa chị ấy. Nên giờ đây lòng rất đau khi thấy anh mình bị lãng quên,ruồng bỏ. Cô lao thật nhanh về nhà, lao vào phòng Hạ ÂU, mặt bừng bừng tức giận, chen lẫn là nước mắt.Hạ Âu đang ngồi trong phòng, bàn tay khẽ mân mê bức ảnh Đậu Đậu của anh, đưa ngón tay cái khẽ vuốt nhẹ gò má ấy, tựa như cô đang ở đây, chợt thấy Hạ Thanh chạy vào, anh vội vàng thu tấm ảnh lại, nhưng đã bị Hạ Thanh giật được:

-Anh, giờ đây mà anh còn ở đây để ngắm nhìn chị ấy nữa sao?
-Hạ Thanh, em sao vậy? Trả lại bức ảnh đây.
-Anh, sao anh lại quá đỗi ngu ngốc như vậy, trong lúc anh ở đây chịu đựng đau đớn thì chị ấy đang cùng người khác vui vẻ ôm ấp.
Trong lòng có cái gì vừa vỡ ra, tan biến khi nghe thấy câu nói ấy, lòng đã chẳng thể điềm tĩnh nổi, anh cúi đầu xuống, im lặng run rẩy.
- Anh, anh nói gì đi chứ?
Hạ ÂU khổ sở cất giọng nghẹn ngào:
-Nói gì đây, cô ấy đã có người khác, anh phải làm gì đây?
- Tại sao không chạy đến nói với chị ấy lý do, sao không giật lấy chị ấy lại.
-Nói ra thì sẽ thay đổi được sao? Đã muộn rồi.
-Anh, tất cả là tại em, nếu không phải tại em, anh đã không phải ra đi. Tại em cả, anh đánh em đi, mắng em đi. Hạ tHanh yếu đuối, gục xuống, oà lên khóc.
Hạ Âu đau đớn, quỳ xuốn ôm cô vào lòng, khẽ thì thầm:
-Không phải tại em, bé ngốc ạ. CHỉ đơn giản anh và Đậu Đậu đã không đi cùng 1 lối.


Chương 16 Hi sinh
-Nhược NHược, nhìn này Dennis với diễn viên Á CƠ đang cặp bồ với nhau đấy.
Chị bạn ngồi cạnh Nhã Nhược xoè tờ tạp chí điện ảnh với hình ảnh Dennis cùng với 1 diễn viên nữ xinh đẹp ngồi cạnh nhau, cùng đọc kịch bản rất thân mật.
Cô bình thản chẳng thèm liếc mắt đến bức ảnh ấy, vẫn thản nhiên đánh công văn, điềm nhiên như không phải chuyện của mình.
-Này, em thấy họ đẹp đôi à? Trai tài gái sắc. Chà, chị mà là Dennis thì cũng thích Á Cơ đến chết mất. Người đâu mà…
Nhã Nhược nhếch mép trước những câu nói bàn tán của những đồng nghiệp. Chẳng phải là cô không ghen đâu, mà vì sáng nay khi có người còn mới kịp giở tờ báo ra, chưa kịp sửng sốt trước bức ảnh thì đã có kẻ chạy tới, giật ngay tờ báo lại, cuống quít “thú tội”:
-Nhược Nhược, em phải tin anh. Anh và Ấ Cơ tuyệt đối không có quan hệ gì cả.
-Nhược Nhược, em không được tin những tờ báo lá cải đó. Anh chỉ yêu mình em thôi.
-NHựoc Nhưoc, em nói gì đi, em giận rồi à. Anh sẽ cho người thu hết chúng lại, Nhược NHựơc.
Dennis thì cứ giải thích, còn cô thì cứ cố tỏ ra lạnh lùng, mặt không chút cảm xúc, nhưng trong lòng thì muốn cười đến vỡ bụng.
-Nhược Nhược, em không muốn chia tay anh đấy chứ.
Giọng Dennis nghe thật tội nghiệp.
Đến đây thì có ai kia không chịu nổi phải phá lên cười
Ha ha hâh ahhahha.
Dennis mặt ngây ra, khó hiểu. Chắc não đang hỏi tim liệu có phải cô tức giận wá nên thần kinh gặp vấn đề không?
Nhìn mặt anh ngây ngô, khờ khạo cô lại cười thêm một tràng dài, rồi lau nước mắt chọc lại anh:
-Em có nói gì đâu mà. Coi bộ dạng anh lúc này kìa. Ha ha ha.
Thế là trong lòng anh như vỡ ra điều gì. Chợt nhói đau, lòng không hiếu sao lại tự nhiên đau. 1 phần có lẽ vì đã bị cô lừa nhưng có lẽ 1 phần vì thất vọng. Những tuởng cô sẽ ghen, sẽ tức giận, tra hỏi. Đó sẽ là ghen, là yêu thật sự. nếu cô mắng nhiếc, ghen tuông anh sẽ vui hơn nhiều. Nhưng cô vẫn lạnh lùng, bình thản thế thôi...


Dennis cúi đầu, hỏi nhỏ, mặt buồn thiu:
-Em không ghen sao?
Có chứ, lúc thoáng nhìn thấy ảnh của anh bên người con gái khác âu yếm yêu thuơng lòng đã thật buồn, như có kim châm vào. Đau lắm. KHông biết đó có phải là ghen là yêu hay không nhưng cứ nghĩ tới bức ảnh ấy là tim lại nhói lên. Anh, là của cô thôi mà.
NHưng chỉ cần thấy dáng anh cuống quít lo lắng cô hiểu nhầm, chỉ cần biết trong tim ai đó có riêng mình cô. Thế là đủ rồi.
Cô lấy tay lau những giọt nước mắt vì cười quá nhiều, guơng mặt đỏ ửng lên, miệng vẫn không ngừng được nụ cười nham hiểm:
-Dĩ nhiên là không ghen rồi.
Ai kia quá thản nhiên, làm ai đó mặt xịu xuống thật nhanh, lòng buồn man mác. Đến lúc tựa như sắp rơi xuống vực thì bị 1 câu nói của ai kia kéo lại:
-Vì em yêu nên sẽ luôn tin anh, mãi mãi.
Yêu, đây là lần đầu cô nói yêu anh. Đã tưởng chỉ anh là cô đơn trên con đường tình ái này thôi, nhưng từ giờ phút này đây, đã cảm thấy có 1 ai đó nắm lấy tay mình bước đi trên con đường ấy.
Vui sướng. Hạnh phúc. Lòng chợt muốn khóc quá đi. Ai đã nói rằng tình yêu là bể khổ thì đích thực người đó chưa bao giờ được tận hưởng cảm giác như anh lúc này đây.
Mặt Dennis rạng rỡ hẳn ra, miệng nở 1 nụ cười mãn nguyện. NHìn anh ngẩn ngơ cuời cô thấy lòng ấm lại. Cô biết mình đã đúng khi nói ra tình cảm bản thân. Trước kia không biết rằng không che giấu nó nữa chính là mang lại hạnh phúc cho hai người đến nhường này.
Cô yêu anh. Anh yêu cô. HỌ là của nhau.



Hôm nay cô và Dennis hẹn nhau cùng đi xem phim, kể từ lúc yêu nhau đến giờ đây là lần hẹn hò đầu tiên chính thức của họ. Cứ nghĩ tới cảnh được ở bên cạnh anh là Nhã Nhược lại cảm thấy run lên, hồi hộp như lần đầu yêu đương vậy. Dennis thì còn nóng lòng hơn nữa, từ sáng tới giờ cứ 15phút là anh lại gọi điện nhắc cô buổi hẹn hôm nay vậy. Nghe giọng anh trong điện thoại, lòng chợt ấm lại, vui sướng hạnh phúc vô bờ. ĐẾn nỗi mà không thấy anh gọi điện lại cảm thấy nhớ nhung vô cùng dù cách đó vài phút đã được nghe giọng anh trong trẻo, ngây thơ. Thật là yêu anh cô đã trở nên biến thái quá nhiều. Một cảm giác hạnh phúc kì lạ lan toả, chưa bao giờ xuất hiện trong lòng cô, kể cả khi yêu và ở bên Hạ Âu trước kia, chắc chắn rằng Đậu Đầu ngày ấy cũng không có thứ cảm giác này….Yêu là hạnh phúc đến vậy sao?
Ở bên Dennis cô cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc bình an. Ở bên anh cô không cần che giấu, không cần suy nghĩ, lo lắng, sợ hãi. Ở bên anh, cô luôn thoải mái, không phải đau khổ hay cảm thấy lạc lõng trong tình yêu. CÒn đối với Hạ Âu, tình yêu ấy lại khác biệt….
Nhã Nhược chợt vỗ nhẹ vào đầu mình, tại sao lại so sánh quá khứ với hiện tại cơ chứ? Dẫu cho quá khứ có tốt đẹp hơn hay xấu xa hơn thì hãy để hiện tại chiếm lĩnh quá khứ. Tình yêu, suy cho cùng không nên so sánh.

Tiếng chuông điện thoại vang lên làm tim cô nhảy lên vui sướng. Bài nhạc chuông này là của Dennis cài cho cô, 1 bài hát cực kì dễ thương do chính anh sáng tác, và hát chỉ riêng cho cô nghe. Giọng hát trong sáng, ngọt ngào.
Cô vội vàng bật máy điện thoại lên, cố tỏ ra thật lạnh lùng nhưng cững không giấu đuợc hạnh phúc yêu thương:
-Đã bảo là nhớ rồi cơ mà.
-Alô? Không phải giọng anh, chẳng hiểu sao cô lại vội vã đến mức không kịp nhìn tên người gọi nhỉ.
Lòng có chút ngại ngùng và thất vọng. Cô cố lấy lại giọng bình thản :
-Xin lỗi, tôi nhầm nguời. Anh là ai?
-Cô Âu, tôi là quản lý của Dennis. Chúng ta gặp nhau được chứ. Tôi có chuyện muốn nói chuyện với cô. Chuyện này rất quan trọng.
-Được. Gặp ở đâu?
CÔ tạm biệt người quản lý của anh, lòng tự dưng có chút bất an.
Cô đến nơi đã thấy quản lý của Dennis đứng ngắm 1 bức ảnh lớn của Dennis treo trên tường, mái tóc anh ta màu đỏ rực rỡ, mặt suy tư.
Nhận thấy Nhã Nhược tới nhưng anh ta không nhìn cô, mắt vẫn chăm chú vào bức ảnh. CÔ tiến lại gần, khoanh tay im lặng ngắm Dennis trong hình miệng cười thật tười như đang ở bên cô thật gần vậy.
-CÔ cũng thấy cậu ấy có triển vọng thành ngôi sao lớn đúng không?
Nhã Nhược nhận ra giọng anh ta có chút khác lạ, không trả lời lại câu hỏi ấy:
-Anh muốn nói chuyện gì?
-Tôi chỉ muốn nói cho cô biết rằng Dennis là 1 tài năng nhiều triển vọng. Trong tương lai có thể cậu ấy sẽ vuơn tới những đỉnh rất cao. Có thể còn …

-Anh tóm lại muốn nói gì? Nhã Nhược ngắt lời anh ta, lòng có chút bực bội.
-Tôi không muốn xen vào chuyện tình cảm của hai người, cũng không có quyền, không đủ khả năng làm việc đó. Dennis rất yêu cô, cô biết không?
-……
-Tôi chỉ mong cô hãy giúp tôi kiềm chế tình cảm của mình và của Dennis, đừng để nó ảnh hưởng đến sự nghiệp của Den.
-….
- Cô có biết lúc chia tay cô, Den đã khổ sở đến mức nào không, chỉ vì tâm trạng không tốt mà Den đã bỏ hợp đồng với 1 nhà sản xuất lớn để chạy đi tìm cô. Cô chắc cũng không muốn tài năng của Den bị phí phạm chứ?
Là vì tìm cô sao? Chính là đêm đó, anh đã bỏ hợp đồng để chạy đi tìm cô, cầu xin cô quay lại. Sao anh không nói cho cô biết chứ? Phải chăng cô qúa vô tâm rồi.
-Tôi sẽ không bắt cô chia tay với Den vì biết thiếu cô, Den sẽ không thể chịu nổi. Nhưng hi vọng cô sẽ làm động lực cho Den tập trung vào sự nghiệp. Và cũng hi vọng hai người có thể che giấu mối quan hệ này cho đến khi Den thực sự thích hợp. Hi vọng cô hiểu. Den chỉ là một ca sĩ mới nổi, nên tôi không muốn cậu ấy bị dính vào scandal tình ái. Hai người, cô biết đấy…-
-Tôi hiểu ý anh nói gì rồi.
ĐÍch thực cái anh ta nói chính là ở thân phận của hai người. Cô chỉ là một nhân viên quèn, con của một kẻ tham nhũng, vì sợ tội nên lên cơn đau mà chết. Cô chỉ là một kẻ nghèo nàn, không có điểm gì xuất chúng. CÒn anh thì khác, anh có cả tương lai rộng mở. Anh không thể để bị xoi mói khi yêu 1 kẻ như cô.
Họ không xứng đôi trong mắt mọi người. Không phải cô chưa từng nghĩ đến trước trường hợp này. Chỉ là vì quá yêu anh nên không dám nghĩ tới hay liều mạng xông vào tình trường, mà bỏ qua mọi khó khăn. Nhưng như thế có lẽ là quá ích kỉ?
Người quản lý hơi ngỡ ngàng trước dáng vẻ bình thản của cô. Những tưởng cô sẽ tức giận, hay theo kiểu vô sỉ, quyết tâm công khai chuyện tình cảm để lấy danh hão. Nhưng cô gái này, đích thực là đăc biệt.
-Cô Âu quả thật là rất thông minh. Chẳng trách Den lại yêu cô đến mức ấy.
-Chuyện anh muốn nói chỉ có vậy?
-À…vâng.
-Vậy thì tạm biệt. Anh yên tâm. Tôi và Den sẽ cố giữ bí mật chuyện tình cảm này. Chào anh.
Nhã Nhược quay đầu bước đi.
-Cô Âu!
Bước chân khựng lại khi nghe tiếng gọi nhưng không quay đầu lại.
-Tôi chỉ có câu này thôi. Mong cô đừng rời xa Den. Cậu ấy rất yêu cô.
Người con gái ấy lại lẳng lặng bước đi, không quay lại nhìn anh ta lấy 1 lần. Nước mắt ở đâu lại chảy xuống. Vì vui khi biết Den thật sự yêu cô rất nhiều nhưng lại tủi thân khi biết cô vốn không xứng ở bên anh

* *

Người con trai với mái tóc hung đỏ nhìn dáng cô bước đi, chân khuỵ xuống, dựa đầu vào bức hình của Den, khóc như 1 đứa trẻ.
Tại sao? Lại là cô gái ấy, mà không phải là anh?
Đã biết mình có thứ tình cảm khác biệt với Den nhưng lại cũng tự biết nó sẽ không bao giờ đựoc Den và thế giới này chấp nhận. Không dám nói ra, thật sự rất khó chịu. Nhưng thà vậy còn hơn để Den xa lánh mình, nhìn mình với ánh mắt khinh rẻ, một kẻ bệnh hoạn, biến thái.
Nhìn anh đau khổ sở vì cô gái ấy, lòng rất đau, rất muốn lao đến kẻ kia mà hành hạ cô ta khi đã làm người mình yêu nhất. Nhưng giờ lại thấy hạnh
LÊN ĐẦU TRANG
Xem thêm: Truyện teen
<< 1 ... 8 9 10 11 12 ... 21 >>
Trang 1-21:
Hỗ Trợ:
+ Email: Quyenkk.hotro@gmail.com
Online: quyenkk
TextLink: Tải game miễn phí | Tải game android
XtGem Forum catalog